NGHE XEM! LÀ THỜI GIAN ĐANG HÁT
NGHE XEM! LÀ THỜI GIAN ĐANG HÁT
LẠC MẠC CHI VŨ
Toàn bộ thế giới đều biết em thích chị, chỉ có chị không biết.Chị nói, thích em
chọc cho chị cười, thích em mỗi lần chủ động nắm tay chị.Em nói, em thích
chị cười, thích sự ấm áp trong lòng bàn tay chị.Chị nói, trên thế giới không có
gì là vĩnh viễn không thay đổi, tình yêu cũng vậy.Em nói, không có gì làm cho
em thích thật lâu, mong chị ngoại lệ.Bất luận năm tháng trôi qua bao lâu, em
nhất định cũng sẽ không quên.Mùa thu, chúng ta gặp nhau trong khuôn viên
trường tươi đẹp đó. Hạnh phúc là gì?Các cô nói, nếu có thể ở bên nhau, nghe
âm thanh của thời gian trôi qua, đó chính là hạnh phúc.
CHƯƠNG 1. MỚI ĐẾN
Khuôn viên trường đại học vào tháng chín, cây cối vẫn xanh tươi như trước,
hoa đua nhau nở, từng khuôn mặt trẻ tuổi vẫn cười đến sáng lạn. Hôm nay là
ngày trước khai giảng học kì mới, vườn trường đại học N vừa mới đưa tiễn
một đám người trụ cột quốc gia, lại nghênh đón những bông hoa mới, sau đó
cố gắng đào tạo họ thành tài, cuối cùng lại rải rác ở khắp nơi trên thế giới.
Vương Thiến Thiến ngồi gần một giờ trên xe buýt, cuối cùng cũng tới trước
khu 211 của trường đại học, cô phóng hai bước xuống xe, sau đó xoay người
lấy hai chiếc vali hành lý, trên lưng còn đeo một cái ba lô thật to, cô kéo hai
chiếc vali đi về phía cổng lớn, bộ dáng trông giống như trẻ em đang chạy nạn.
Vương Thiến Thiến đi hai bước lại dừng chân, quay đầu nhìn Trương Thiên
Nhất đi phía sau cô, oán hận nói một câu: "Cậu có thể đi nhanh hơn một chút
được không?"
Trương Thiên Nhất gỡ tai nghe của máy PSP xuống, cặp lông mày đẹp hơi
nhíu, cậu chỉnh lại vị trí của ba lô một chút, lại đeo tai nghe lên bắt đầu chơi
trò chơi. Chính là bước chân rõ ràng nhanh hơn rất nhiều, đi song song cùng
Vương Thiến Thiến.
Cậu hành trang nhẹ nhàng, cô lại kéo hai cái vali; cậu là gay, mà cô cũng nửa
cong không thẳng; nếu nói cậu là thụ, vậy cô tuyệt đối là công.
Cho nên Vương Thiến Thiến kéo hai cái vali kia, đi đến tự nhiên, đi đến tự tại,
đi đến yên lòng yên dạ, không cảm thấy có gì không ổn. Cho đến khi nghe
được có người bên cạnh đang bàn luận, bọn họ mới dừng bước lại.
Bạn nam nào đó nói: "Ôi, thật đáng thương, sao lại nỡ lòng nào làm cho một
cô bé dễ thương xách nhiều hành lí như vậy chứ?"
Bạn nữ nào đó nói: "Nhìn xem, đây chính là biểu hiện bị tên kia ăn rồi, mặc kệ
cậu ở trong mắt người khác giỏi giang cỡ nào, ở trước mặt hắn phải giống
như người hầu sai bảo."
.................
Vương Thiến Thiến và Trương Thiên Nhất lập tức dừng chân lại, hai người
nhanh chóng trao đổi ánh mắt, sau đó liền đổi vị trí, Vương Thiến Thiến trịnh
trọng đưa tay cầm vali kia vào tay Trương Thiên Nhất, "Tiểu Nhất, ở đây
không phải là trung học, hai chúng ta hay là cứ bình thường một chút đi."
Trương Thiên Nhất gật mạnh đầu, giống như quyết tâm rất lớn, kéo hai cái
vali kia khó nhọc đi tới. Vương Thiến Thiến đau lòng một trận, cậu bé đáng
thương, buổi tối chị đây sẽ mời cưng ăn đồ ngon.
Trương Thiên Nhất đúng thực là con trai, nhưng trời sinh cậu cơ thể ốm yếu,
lớn như vậy cũng chưa từng trải qua việc nặng nhọc gì, lần này một mình kéo
hai cái vali, chỉ sợ có phần làm khó cậu. Mà Vương Thiến Thiến có tiếng là
tràn đầy tinh lực giống như hoa anh đào, không biết sức lực quái lạ đó có từ
đâu, tuy rằng vóc dáng cao, nhưng không lớn, thậm chí có chút gầy yếu,
nhưng suốt ba năm trung học vẫn luôn bảo hộ Trương Thiên Nhất.
Rất nhiều người cũng không lí giải được gay với con gái có quan hệ gì, dù cho
là hủ nữ (1), sợ rằng cũng thỉnh thoảng sẽ tưởng tượng một chút tình tiết
BL(2) của bạn mình với tên nào đó, nhưng một khi người bạn đó thực sự
đứng ở trước mặt của cô ấy nói thẳng, có lẽ cô ấy sẽ lập tức xoay người chạy
mất?
Chính là Vương Thiến Thiến không giống vậy.
Cũng may chỗ đón tiếp sinh viên mới cách cửa chính không xa lắm, rất nhanh
đã đi tới. Hai người chia tay đi theo học trưởng, học tỷ (3) làm thủ tục, hẹn
sau khi thu dọn xong xuôi sẽ tập hợp ở cửa căn tin.
Phụ trách tiếp đãi bạn nữ sinh Vương Thiến Thiến là một người đẹp tóc dài,
Vương Thiến Thiến không có sức chống cự với kiểu xinh đẹp như chị gái này,
dọc đường chị gái kia giới thiệu cho cô những tòa nhà đã đi qua, lại còn hay
mỉm cười, Vương Thiến Thiến trong nháy mắt liền bị giết chết.
"Vừa rồi là bạn trai của em?" Chị gái kia hỏi.
"Dạ? Dạ." Vương Thiến Thiến căn bản không nghe thấy chị ấy hỏi gì, nhưng
hình như trả lời như vậy cũng không có gì sai, từ lúc học trung học, kể cả giáo
viên và cha mẹ đều nghĩ hai người bọn họ là một đôi, thế nhưng sự thật thế
nào, chỉ có hai người bọn họ tự mình biết.
Bất tri bất giác đã đến trước cửa kí túc xá, Vương Thiến Thiến đi theo học tỷ
xinh đẹp kia lên lầu bốn, cuối cùng dừng ở trước phòng số 407, học tỷ cúi đầu
nhìn thoáng qua nội dung của tờ giấy A4 trên tay sau đó nói: "Tới rồi, đây là
phòng ngủ của em. Còn vấn đề gì muốn hỏi chị không?"
Vương Thiến Thiến đẩy cửa ra khẽ nhìn bên trong, chắc là cô đến sớm, trong
phòng còn chưa có người nào vào ở, cô vừa mới lắc đầu định nói "không có".
Nhớ lại đi theo người ta nói chuyện nửa ngày cũng chưa biết tên của chị gái
này, vì thế liền nói: "À... Chị tên gì vậy?"
Chị gái kia cười nói: "Chị tên Hướng Nghiên."
Vương Thiến Thiến khẽ gật đầu, cố gắng ghi nhớ cái tên này trong lòng.
Hướng Nghiên lại hỏi, "Còn chuyện gì nữa không?"
"À….." Vương Thiến Thiến còn muốn hỏi cụ thể một chút, ví dụ như chị học
năm mấy? Chị ở khoa nào học ngành gì?... Nhưng lại sợ dọa người ta, vì thế
chỉ hỏi: "Chị ở phòng nào?"
Hướng Nghiên vươn ngón trỏ chỉ lên trên: "Trên lầu em. Còn có vấn đề gì
nữa không?"
"A, hết rồi, cám ơn học tỷ." Cuối cùng Vương Thiến Thiến còn ngớ ngẩn cúi
thấp đầu một cái.
Khóe miệng Hướng Nghiên giật giật một chút, cô bé này, chắc là xem phim
hoạt hình Nhật quá nhiều rồi... "Không có gì thì chị đi đây, tạm biệt."
"Bái bai."
.
.
.
Vương Thiến Thiến kéo vali vào phòng ngủ, phòng bốn người sạch sẽ ngăn
nắp, nếu những người khác còn chưa đến, vậy cô phải chọn giường nào mới
được đây? Cô ngồi trên ghế ở gần cửa chống tay phải nghĩ, hai giường bên
trong gần cửa sổ, có ánh mặt trời, có không khí trong lành, nhìn qua không tệ;
nhưng mà hai giường bên đây gần cửa, thuận tiện ra vào. A, rốt cuộc chọn cái
nào mới được đây? Suy nghĩ một chút đã suýt ngủ, cuối cùng cô hạ quyết
tâm, giường này đi, lý do à, chính là gần cửa, thuận tiện đi ngủ, vừa vào cửa
là có thể bò lên giường ngay.
Vì thế mở hành lí bắt đầu thu xếp giường, đang dọn được một nửa, có người
mở cửa đi vào, đó là một cô gái cao cao gầy gầy, tóc dài ngang vai, ngắn hơn
Vương Thiến Thiến một chút, cô gái kia có làn da thực trắng, lúc cười khóe
mắt híp lại, khóe miệng hơi cong, có chút giống một con mèo trắng. Đây là ấn
tượng đầu tiên của Vương Thiến Thiến đối với cô ấy.
Cô gái kia một tay kéo vali, một tay xách chiếc túi du lịch rất to, Vương Thiến
Thiến thấy thế lập tức từ trên giường nhảy xuống, tiếp nhận cái túi to của cô
ấy đặt trên bàn, sau đó mỉm cười nói: "Xin chào, tớ là Vương Thiến Thiến."
"Tớ là Lí Nam." Lí Nam nói xong đặt vali trong tay xuống, lấy từ trong ba lô
ra một cái gương nhỏ, vừa nhìn gương vừa chỉnh lại tóc, sau đó vuốt vuốt lại
vạt áo, mới mỉm cười nói với Vương Thiến Thiến: "Giường nào còn trống
vậy?"
Lúc Vương Thiến Thiến đang muốn nói chuyện, Lí Nam lại cầm lấy gương soi
soi. Vương Thiến Thiến nghĩ thầm, người này đúng thật là thích làm đẹp mà...
Cô khẽ vỗ cầu thang giường phía sau mình nói: "Trừ giường này đã bị tớ
chiếm ra, những cái khác tùy cậu chọn. "
"Những người khác đều chưa đến sao?" Lí Nam kinh ngạc kêu lên, "Thật tốt
quá, tớ còn sợ không chọn được chỗ có ánh nắng chứ."
Vương Thiến Thiến khẽ cười, "Tùy cậu chọn, dù sao hiện tại cũng chỉ có hai
chúng ta." Mặc kệ nói như thế nào, Vương Thiến Thiến vẫn ưa người bạn
cùng phòng mới gặp lần đầu này, ừ, cởi mở rất quan trọng. Cô nhìn đồng hồ
hỏi Lí Nam: "Tớ muốn đi căn tin ăn cơm trưa, cậu có muốn đi chung không?"
Cô đã hẹn với Trương Thiên Nhất, thiếu chút nữa là quên, may mắn đúng lúc
Lí Nam xuất hiện.
"Không được." Lí Nam lắc đầu, "Tớ giảm cân."
"Sao? Như vậy còn giảm?" Vương Thiến Thiến đánh giá Lí Nam một chút,
chiều cao xấp xỉ với cô, dáng người so với cô hơi tròn một chút, cô cũng bất
quá 92 cân(4), Lí Nam có thể 100 cân? Vương Thiến Thiến không biết nói gì,
"Vậy được, tớ đi ăn cơm trước, buổi tối gặp."
Sau khi nói lời tạm biệt với Lí Nam, liền vui vẻ bước ra khỏi kí túc xá.
Vương Thiến Thiến nhớ lúc nãy trên đường học tỷ Hướng Nghiên dẫn cô có
đi ngang qua căn tin, cô đoán chắc hẳn là chỗ kia, nhưng tới rồi cũng không
phát hiện được bóng dáng của Trương Thiên Nhất. Bình thường luôn là cô
chờ tên đó, chắc lúc này cũng thế, rốt cuộc đợi hơn mười phút, cô hết kiên
nhẫn, gọi điện thoại cho Trương Thiên Nhất.
"Cậu đang ở đâu?"
"Trước cửa căn tin."
"Tớ ở đấy, sao lại không thấy cậu?"
"Hả? Không phải chứ, cậu ở căn tin nào?"
"Cái gì mà căn tin nào? Khu bắc không phải chỉ có một cái căn tin này sao?"
"Ngất, ở tòa giảng đường bên này cũng có một cái đó! Hại tớ đợi cậu nửa
ngày như vậy."
Vương Thiến Thiến muốn nói "Tớ cũng đợi cậu hơn mười phút đồng hồ đó."
Nhưng lại nghĩ đến nói như vậy sẽ làm cho bạn Trương Thiên Nhất phát
điên, vì thế đành nói: "Cậu đứng ở đó đừng đi đâu, tớ qua tìm cậu." Cô nhớ
mang máng trên đường đi, học tỷ có giới thiệu qua trường học có bao nhiêu
căn tin, từng cái ở đâu, nhưng cô bận si mê đến mờ mắt, hoàn toàn không ghi
nhớ trong lòng.
Chờ cô đi đến đó, quả nhiên thấy được bộ mặt oán giận của Trương Thiên
Nhất, vội vàng đi lên trấn an: "Đi thôi đi thôi."
"Đi đâu?"
"Ăn cơm đó."
"Chị hai, chị xem coi hiện tại mấy giờ rồi?"
Vương Thiến Thiến đưa tay lên, vừa nhìn thấy đồng hồ vẻ mặt trong nháy
mắt liền cứng lại, "Ặc.... Căn tin hết cơm rồi à......."
Trương Thiên Nhất mỉm cười: "Cậu nói xem?"
"A...." Vương thiến Thiến đang định nói chúng ta đi ra ngoài ăn đi, nhưng lúc
ngẩng đầu nhìn Trương Thiên Nhất, hắn đang nhìn bóng dáng của một nam
sinh đến xuất thần.
"Nhìn cái gì thế?" Vương Thiến Thiến cũng tò mò nhìn qua, đó cũng chỉ là
hình ảnh một nam sinh đang đạp xe, ở khuôn viên trường đại học này có thể
thấy khắp nơi, cũng không cảm thấy có gì đẹp.
"Cậu có biết là rất đẹp trai hay không?" Trương Thiên Nhất tiếp tục mờ mắt si
mê.
"Đẹp trai chỗ nào? Chỉ có cái bóng lưng."
"Cậu không biết là rất đặc biệt hay sao?"
"Có cái gì đặc biệt? Bên kia không phải cũng có người đang đạp xe sao? Bên
kia có, bên đây có, phía sau cậu cũng có, sao thế?"
Trương Thiên Nhất khẽ lắc đầu, "Tớ cảm thấy hiện tại không có cách nào làm
cho cậu thông suốt, sao lên tới đại học rồi mà cậu còn ngốc như vậy, cậu xem,
những tên nam sinh này tuy rằng cũng đang chạy xe, nhưng ngồi phía sau là
bạn gái của bọn họ, nhưng mà người lúc nãy không giống, người đẹp trai như
vậy, lại không có bạn gái, cậu không biết là thực làm cho người ta chờ mong
hay sao?"
Vương Thiến Thiến xem thường nói: "Tớ thật bái phục với sự tưởng tượng
của bạn Trương Thiên Nhất, quả thực là phục sát đất....."
1
"Ai! Thực sự là nói không thông đối với loại không biết thưởng thức đàn ông
này."
"Này" Vương Thiến Thiến nổi giận, "Tớ thưởng thức bọn họ để làm gì!"
"Ha ha. Nói giỡn thôi." Trương Thiên Nhất che miệng cười trộm.
Vương Thiến Thiến túm cánh tay của hắn đi lên phía trước, "Đi thôi, ra ngoài
ăn."
Chú thích:
(1) Hủ nữ: Chỉ những bạn nữ thích xem, đọc, coi các thứ liên quan đến boys
love a.k.a nam x nam.
(2) BL: Boys love .
(3) Học trưởng, học tỷ: Đàn anh, đàn chị khóa trên. Do mấy bạn bên Trung
còn dùng từ này để xưng hô mà tớ không tìm được từ nào thích hợp thay thế
nên để nguyên.
(4) Cân: 1 cân = 0.5kg.
CHƯƠNG 2. KHUÔN VIÊN TRƯỜNG TƯƠI ĐẸP
Hai người đi hơn nửa tiếng, mới đi đến cổng trường, dọc theo đường đi
Vương Thiến Thiến còn đang oán thầm, sao buổi sáng lại không phát hiện, từ
khu bắc đến cổng trường lại xa như vậy.
Đang buồn bực, bỗng nhiên một chiếc xe buýt từ phía sau chạy đến, xe buýt
kia dừng gần cổng, tiếp đó có một sinh viên từ trên xe bước xuống. Vương
Thiến Thiến ngây ngẩn cả người, đây là cái gì thế? Có ý gì đây?
Đột nhiên có người la lớn: "Vương Thiến Thiến!"
Vương Thiến Thiến vừa ngẩng đầu, lại gặp Lí Nam, Lí Nam mới vừa bước
xuống từ xe buýt kia. Vương Thiến Thiến đi đến cạnh cô ấy hỏi: "Cậu đây
là....."
Lí Nam ngạc nhiên che miệng lại, "Không phải chứ, đừng nói cho tớ biết là
cậu vẫn đi bộ từ kí túc xá đến đây nha? Đừng nói cho tớ cậu không biết
trường có xe?"
"A?" Vương Thiến Thiến ngây ngốc, quay đầu lại quát Trương Thiên Nhất:
"Sao cậu không nói cho tớ biết trường có xe chứ!"
Trương Thiên Nhất nhún nhún vai, "Cậu cũng đâu có hỏi tớ đâu!"
"Tại sao các cậu đều biết, chỉ có tớ không biết?"
"Không thể nào, học tỷ hướng dẫn cho cậu không nói sao?"
Vương Thiến Thiến nghiêng đầu cẩn thận ngẫm lại, hình như là có nói qua...
Đều tại mình khi đó hoàn toàn chìm đắm trong nụ cười của học tỷ Hướng
Nghiên, thật là cái gì cũng không nghe vào....
"Đây là bạn trai cậu?" Lí Nam đột nhiên lên tiếng.
Vương Thiến Thiến cười ngây ngô đáp, "Ừ."
"Rất đẹp trai nha."
Trương Thiên Nhất mỉm cười chào hỏi với cô ấy. "Tớ là Trương Thiên Nhất,
chắc là chúng ta cùng lớp."
"Ừ, đúng, tớ là Lí Nam, bạn cùng phòng của Thiến Thiến. Tớ không quấy rầy
hai người các cậu nữa, tớ đi trước đây."
Đợi cho Lí Nam đi rồi, Trương Thiên Nhất giống như hâm mộ nhìn về phía
Vương Thiến Thiến, "Vừa mới biết đã kêu cậu Thiến Thiến thân mật như vậy,
lại là một người đẹp nữa, sướng thế."
"Sao? Chẳng lẽ trong phòng cậu không có trai đẹp à?"
"Phòng ngủ tớ? Đừng nói nữa, trai xấu thì còn có mấy người."
Vương Thiến Thiến thở dài vỗ vai Trương Thiến Nhất an ủi nói: "Cậu bé đáng
thương...."
Trương Thiên Nhất cũng thở dài theo, "Tớ thật đáng thương... Bây giờ còn rất
đói."
"Ha. Lập tức đi ăn cơm, đi thôi đi thôi."
Cô nắm tay cậu, đi ra khỏi trường, băng qua đường cái. Giống như những cặp
tình nhân bình thường khác, có lẽ không ai sẽ lại hoài nghi quan hệ của hai
người bọn họ.
.
.
.
Sau khi bạn Vương Thiến Thiến lấp đầy bụng, vừa vào cổng trường, từ xa đã
nhìn thấy cửa xe buýt của trường mở ra, vội gọi Trương Thiên Nhất cùng đi
đến trạm chờ. Lúc này, cô cũng không cần phải đi xa như vậy.
Xe ngừng, đợi cho một người cuối cùng xuống xe, cô cũng không nguyện
nhấc chân đi lên.
Trong vòng một ngày, gặp hai lần, có phải chúng ta rất có duyên hay không?
Hướng Nghiên vừa mới đưa một học muội đến phòng ngủ, tới tới lui lui mệt
chết được, vừa lúc thấy xe buýt trường, lên xe trở về. Xe ngừng, cô ngồi ở tuốt
phía sau mới chậm chạp xuống xe.
Vừa xuống xe, liền thấy được một gương mặt quen thuộc đang cười với cô.
Người nọ cười nói: "Lại gặp, học tỷ Hướng Nghiên."
Cô cũng khẽ cười nói: "Chị nhớ em rồi, Vương Thiến Thiến." Đây không phải
là cô nhóc đáng yêu buổi sáng sao?
"Đúng vậy đúng vậy, thật tốt, chị còn nhớ rõ tên em." Bạn Vương Thiến Thiến
vẻ mặt rất vui sướng.
"Ha hả" Hướng Nghiên cười đến rất bất đắc dĩ, "Buổi sáng vừa gặp qua, trí
nhớ của chị cũng không kém đến mức như vậy."
Trương Thiên Nhất nhìn Hướng Nghiên một chút, mặt nhỏ như bàn tay,
trang điểm đơn giản, làm cho ngũ quan càng thêm nhu hòa, xinh đẹp, tóc
buộc nhẹ xõa trên vai, áo sơ mi tay ngắn sọc đỏ , quần short, đôi chân thon
dài, phối hợp với đôi giày Converse vải bạt, cả người thoạt nhìn rất tươi trẻ.
Lại nhìn đến ánh mắt của bạn Vương Thiến Thiến, Trương Thiên Nhất thầm
đoán rằng, tên này, vừa mới đến cổng trường đã có mục tiêu? Cậu chủ động
tiến lên một bước giới thiệu trước, "Chào chị, em tên Trương Thiên Nhất,
giống với Thiến Thiến, học ngành kế toán."
"Chào, chị là Hướng Nghiên, cũng học kế toán giống các em, chỉ khác, chị lớn
hơn các em hai khóa."
"Sao? Thật thế à?" Vương Thiến Thiến kinh ngạc kêu lên, "Vậy về sau chuyện
học tập có gì không biết, có thể hỏi học tỷ được không?"
Hướng Nghiên cười gật đầu, "Không thành vấn đề. À, đúng rồi, không phải
em muốn lên xe sao? Vậy mau lên đi." Nói xong liền muốn rời đi.
Vương Thiến Thiến vội nói: "Không có, không ngồi, Tiểu Nhất... không...
muốn ngồi, cho nên bọn em vẫn định đi bộ về. Phải không, Tiểu Nhất?"
Trương Thiên Nhất sau khi "hả?" một tiếng, mới phản ứng lại, vì vậy nói với
Hướng Nghiên: "Học tỷ, anh vừa rồi dẫn em đi vẫn chưa giới thiệu tường tận
cho em, bây giờ ngay đến căn tin ở đâu em cũng tìm không được, chị có thể
dắt bọn em đi dạo làm quen nơi này một chút được không?
"Được." Vốn đây cũng là một trong những công việc đón tiếp sinh viên mới
của hội sinh viên, đương nhiên Hướng Nghiên sẽ không từ chối.
Vương Thiến thiến hài lòng nhìn Trương Thiên Nhất, sau đó vui mừng sung
sướng đi theo sát bên cạnh Hướng Nghiên.
Ánh mặt trời tươi đẹp. Một loài hoa không biết tên, đang lặng yên nở, tỏa ra
hương thơm nhàn nhạt, bóng cây tràn ngập trên đường đi khắp khuôn viên
trường.
Lúc này đây, bạn Vương Thiến Thiến chú ý nhớ kĩ vị trí các tòa nhà dạy học,
vị trí của thư viện, phòng tự học, phòng âm nhạc... Bởi vì những nơi này trong
tương lai có thể trở thành địa điểm hẹn hò.
Xa xa, thấy có người đang chăn cừu trên bãi cỏ. Vương Thiến Thiến kinh ngạc
kêu lên: "Học tỷ! Sao trong trường chúng ta lại có người đang chăn cừu? Ông
kia là ai?"
"Cô nhóc này.... Đó là giáo sư Hàn nổi tiếng của trường chúng ta đó, hơn nữa
đó cũng không phải là con cừu bình thường, đó là cừu nhân bản vô tính."
"Sao?" Trương Thiên Nhất cũng rất kinh ngạc, sớm nghe nói kỹ thuật nhân
bản vô tính của trường này rất vượt trội, nhưng thật đúng là lần đầu thấy cừu
nhân bản vô tính sống sờ sờ trước mặt nha.
Đi đến gần, Hướng Nghiên cười chào hỏi với ông, "Chào giáo sư Hàn."
Vương Thiến Thiến và Trương Thiên Nhất cũng kính cẩn theo sau kêu: "Chào
giáo sư Hàn."
Giáo sư làm tư thế "suỵt", lại chỉ con cừu kia nhỏ giọng nói: "Khẽ một chút,
tâm trạng hôm nay của nó không được tốt lắm."
Quả nhiên, con cừu dễ thương kia không ăn cỏ, chỉ đi tản bộ lòng vòng trên
cỏ.
Ba người thấy mới lạ cùng cười khẽ một tiếng.
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian